Hưng Đạo Vương Đại Phá Nguyên Binh tháng 4/1288

Thoát Hoan nghe tin quân thủy vở tan rồi, dẫn bọn Trình bằng Phi, A bát Xích, Áo lỗ Xích, Trương Quân, Trương Ngọc, đi đường bộ chạy về đến ải Nội bàng, bỗng gặp quân phục của Phạm ngũ Lão đổ ra đánh. Các tướng hết sức giữ gìn Thoát Hoan, vừa đánh vừa chạy. Trương Quân dẫn 3,000 quân đi đoạn hậu cố sức đánh lấy đường chạy, bị Phạm ngũ Lão chém chết. Thoát Hoan chạy thoát ra được cửa ải, quân sĩ mười phần, tổn hại mất 5, 6 phần.

Bọn Thoát Hoan đang đi, bỗng lại có tin báo rằng tự cửa ải Nữ nhi đến mãi núi Kì cấp hơn 100 dặm, chổ nào cũng có đồn ải. Nghe tin ấy quân sĩ đều xôn xao sợ hãi, và mé sau lại nghe tiếng ầm ầm quan quân đuổi theo và sắp kéo đến. Thoát Hoan vội vàng sai A bát Xích, Trương Ngọc dẫn quân đi trước mở đường, Áo lỗ Xích đi đoạn hậu.

A bát Xích, Trương Ngọc gặp phải quan quân chặn đường phục ở hai bên sườn núi bắn tên thuốc độc xuống như mưa. Hai tướng đều tử trận, và quân sĩ chết thây nằm ngổn ngang từng đống. Còn Trình bằng Phi hết sức giữ gìn Thoát Hoan chạy ra Đan kỹ, qua Lộc châu rồi đi lẻn con đường tắt về châu Tư minh. Áo lỗ Xích đi sau, chạy thoát được, mới nhặt nhạnh tàn quân theo cả Thoát Hoan về Yên kinh.

Hưng đạo vương chuyến này thực là trừ hết quân Mông cổ mới hội cả tướng, dẫn quân rước xa giá Thượng hoàng và Nhân tông về kinh sư. Khi về đến Long hưng, Nhân tông đem bọn tướng Nguyên bị bắt là Ô mã Nhi, Phàn Tiếp, Tích Lệ, Cơ Ngọc vào làm lễ hiến phù ở trước Chiêu lăng.

Nhân thấy giang sơn lại được như cũ, Thánh tông Thượng hoàng có làm hai câu thơ để làm kỹ niệm: 
Xã tắc lưỡng hồi lao thạc mã, 
Sơn hà thiên cổ điện kim âu. 
Dịch nôm: 
Xã tắc hai phen bọn ngựa đá, 
Non sông thiên cổ vững âu vàng. 

Về đến Thăng long vua sai mở tiệc khao thưởng tướng sĩ, cho dân  sự mở hội vui vẻ ba ngày, gọi là Thái bình diên yến.